Vợ và bồ
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt trong veogườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ giỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng...
Ngắm trăng
Đêm nay không rượu cũng không hoa,
chỉ có bia lon với thịt gà.
Ngồi ngắm trăng sao cùng gáiđẹp,
ta ngồi hôn gái, gái hônta
_______________________________
Qua đèo ngang
Đi đến đèo ngang thấy mắc tè,
cỏ cây không có lấy gì che.
Lom khom dưới núi tìmchỗ đái,
thấy gái đi qua hết mắc tè
________________________________________
Bước tới đèo ngang té cái đùng
Cỏ cây không có,đá cũng không
Lom khom dưới núi tiều vài chú
Không áo không quần chạy long nhong
_____________________________________
Bước tới hàng game bóng xế tà
Người đông chen mất lối đi ra
Lom khom ngoài quán người săn boss
Lác đác bên trong toàn lũ gà
Nhớ vợ đau lòng châm điếu thuốc
Thương bạn mỏi miệnghét 8k
Dừng tay nhìn lại rồi suy ngẫm
Một mình một room ta với ta .
_________________________________
bước tới đèo ngang té cái rầm
cỏ cây châm đít ngựa qua đi
lom khom dưới núi tìm chiếc dép
một chiếc đây rồi chiếcnữa đâu
________________________________
Bước tới đèo ngang bỗng tùng,tùng
Thẩn thơ thơ thẫn ngó mông lung
Xa xa phía trc là thầy cúng
Cầm dùi vung vẫy chọclung tung
________________________________________
Bước tới đèo ngang thấy gã khùng
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn chạy lung tung
Ôi thôi phía ấy là thunglũng
Chạy nữa coi vô kẻo té đùng
______________________________________
Bước tới đèo ngang mắc nổi sùng
Cỏ cây , hoa lá mọc lung tung
Lác đác lùm kia chừng vài bãi
Sợ đi qua đó dính dơ quần
Bước tới đèo ngang gióbão bùng
Cỏ cây tan tác bụi lung tung
Lơ thơ bên núi nhà nhàlá
Chạy vô không kéo gió nổi khùng
________________________________________
Bước tới hàng game bóng xế tà.
Người đông chen mất lối đi ra.
Lom khom vài chú ngồisăn boss.
Lác đác bên trong mấy lũ gà.
Nhớ xã đau lòng đấu Beat-Up.
Thương bạn đành ngồi nhảy 8k.
Dừng tay bấm lại ngồi suy ngẫm.
Một mình một room ta với ta.
Trong phòng ko nhạc cũng ko loa.Một lũ nghiệp dư, một lũ gà.
Riêng ta vỡ lòng chấp tất cả.
Hết trận chạy cả, còn mình ta.
Tiếng hát xen trong tiếng má la.
8k, nhạc chậm, lớp học ma.
Cảnh au như vẽ người đang nhảy.
Đang nhảy vượt wa cái kiếp gà
Khiếp, kinh quá, ngay cả bài thơ "Truyện Kiều" mà tụi nó cũng ko tha:
Đầu lòng hai ả quái thai,
Thúy Kiều là chị ,em là Thúy Vân.
Thô cốt cách, bạo tinh thần,
Giống người thì ít,mườiphần tinh tinh.
Vân xem thô bạo khác người,
Khuôn mặt đầy mụn,người thìnhư heo.
Heo cười,khỉ hú,ma chê,
Kênh kênh mắc ói,cóc nhườnglàn da.
Kiều càng xấu xí dâm tà,
So về ngu dốt lại là phần hơn:
Mặt như khỉ,râu bồm chồm,
Voi ghen thua béo,bò hờn kém ngu.
Một hai ngu nhất Kinh Thành,
Dốt đành đòi một,dơ đành họa hai.
Ngu si vốn sẵn tính trời,
Pha nghề đánh lộn đủ trò ăn chơi
__________________________________
Đa tình tự tử đu dây điện
Điện giật tê tê chết từ từ
Mắt anh, mắt em, mắt ai to
Xích lại gần nhau chúng ta đo
Mắt chưa chạm mắt môi đã chạm
Mắt nhắm lại rồi lấy gì đo
Khi mất em rồi anh chỉbít nói một câu
Mất em rồi anh chẳng bít đi đâu.
Thu đi để lại lá vàng
Anh đi dể lại cho nàng thằng con
Hút thuốc lào nâng cao sĩ diện.
Thơm mồm bổ phổi,diệt trùnglao.
Nâng điếu lên như Triệu Tử cầm đao.
Nhả khói ra như KhổngMinh gọi gió.
Một thằng hút,bốn thằng say.
Hai thằng châm đóm ngã lăn quay.
Bà già vác củi loay hoay.
Hít phải mùi thuốc lăn quay xuống đồi.
Ngọc Hoàng trông thấyhay hay.
Vén mây nhìn xuống cũng say thuốc lào.... Thơ hay cốt ở cái vần
Nếu không tớ chẳng mặc quần nữa đâu...(mặc váy)
Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh giã ngày giã đêm
Chị em phụ nữ đánh cầu
lông bay vùn vụt qua đầu thanhniên
Anh đi chiến dịch Pờ lây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra
Bà con toàn thể xã ta
Ðồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê
Dái dê to mập dài ghê
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng
Anh Sơn cắt cỏ bên sông
Cái quần thì ngắn, cái lông (chân) thì dài
Thuyền chài mới trả quan hai
Lắc đầu không bán để dài... quét sân
Họp xong anh ghé Buôn Mê
Thuộc xong một cái thì về với em
Con đò dịch đít sang ngang
Xa xa có một cái làng thò ra
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào
Miền Nam anh dũng tự hào
Thanh niên miền Bắc lẽ nào ngồi yên.
Hoan hô đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Điện Biên mới Về
Hoan hô anh Nguyễn Đình Dề
Trước là thổ phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về
Hôm qua em đến đồi Lê
Nin ngồi đợi mãi, đành về lại ky
túc xá buồn, em xem Nhi
Cu-lin diễn để vơi đi nỗi buồn
Hoan hô bộ trưởng Trần Hoàn
Từ ngày nhận chức chiếu toàn phim hay
Liên hoan có bánh có chuồi (Chuối)
Em về em nhớ cái buồi (Buổi) hôm nay
Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô đang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thường vào tay
Ô tô cấp kíu đến ngay
Ðưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi (khỏi)
Một cụ, hai cụ lại ba cụ
Ngồi uống cà phê, ho lụ khụ
Bỗng thấy bóng hồng của mấy mụ
Nổi hứng các cụ hát ca trụ (trù)!
Trung thu là tết thiếu nhi
Mà sao người lớn lại đi là nhiều
Đi nhiều rồi lại làm liều
Làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi
Hôm qua học tập chính tri (chính trị)
Cán bộ ngồi ỳ, chẳng chịu phát biêu (phát biểu)
Cơm ăn chẳng được bao nhiêu
Đảng uỷ lại bắt phát biêu cả buồi (cả buổI)
Hôm nay học cả một buồi
Ăn một quả chuồi gọi là tĩnh dương (tĩnh dưỡng)
Không vô không biết bút tre
Vô rồi mới biết muốn tè ra ngayChưa ăn chưa biết cu đơ
Ăn rồi mới biết nó đờ cu ra
Quê Hương thi sĩ Phú Tho (Phú Thọ)
Chè xanh , cọ biếc , mập to trái chuồi ( chuối)
Lòng còn nhớ mãi cái buồi ( buổi)
Đầu làm phân bắc, chăn nuồi đàn bo (bò)
Cu Ba lông mượt giống to
Cách màng văn hoá đất tô lại càng...
o0o
Yêu nhau, ta thương nhớ da...
diết từng giây phút thiết tha bồi hồi,
Chẳng ngờ con bướm đậu rồi...
lại bay bỏ mặc cuộc đời dở dang!
Chờ đăng ký kết hôn đàng ...
hoàng hẳn hoi chớ vội vàng màchi!
Đôi lời mộc mạc cần ghi..
Nhớ trong xa vắng đừng khì (khi) nào quên.
o0o
Ngày nào em mới mười ba
Ngoảnh đi ngoảnh lại em đà (đã) mười lăm
Mười lăm là tuổi trăng rằm
Em cùng bố mẹ đi thằm (thăm) chùa Hương
Em vào trong động thắp hương
Ngoảnh ra thấy một người đang nhìn trồm (trộm)
Mẹ em cười nói luôn mồm
Ý chừng muốn bảo em còn bé lăm (lắm)
Bố em thủng thỉnh nói rằng:
"Con bé leo núi cũng hăng ra trò"
Em nhìn du khách thẹn thò
Ước gì người đó làm thơ tặng mình...
o0o
Hôm qua tao viêt thư này
Gửi qua thằng bạn của mày về chơi
Cả nhà mừng lắm con ơi
Cái đài mày gửi bán hời lắm nghe .
Nhà mình đang thiếu hai xe
Chị mày may vá "xanh de" mới lời
Tao nay già yếu lắm rồi
Thương cha, quí mẹ nhớ lời taokhuyên.
Nay cha dặn, kẻo mày quên
Hãy còn bên đó mua thêm ít hàng
May so, tủ lạnh nhớ mang
Áo bay, "áp suất" lại càng
phải mua.
Năm nay trời thật trái mùa
Khi nắng nằng quá, khi mưa mưa nhiều
Mẹ mày vất vả sớm chiều
Gió Lào không quạt đủ điều xótxa.
Con về qua Mạc Tư Khoa
Quạt bàn con xách lấy ba cái vào
Cái cho mẹ , cái cho tao
Cái thì để đấy ai vào quạt chơi.
Hải quan đừng sợ con ơi
Khi làm thủ tục nhớ mời thuốc ngay
À quên cha hỏi điều này
Tình hình sức khỏe của mày ra sao?
Năm thứ mấy, học trường nào?
Biên thư kể rõ, ai vào tao khoe .
TB: Thư này con chớ hở ra
Kẻo người ta bảo nhà ta hám tiền .
o0o
Anh đến bên em, em lặng im
Mắt em lẩn tránh mắt anh tìm
Anh hiểu thế là em đồng ý
Phen này chắc được sướng lịm ch...im Gặp rồi sao anh vẫn ngồi im ?
Chẳng phải chính em, anh muốn tìm ?
Lòng anh vướng điều chi do dự?
Nên chẳng làm gì chỉ rung ch...?
o0o
Quái lạ làm sao cái bộ răng
Cái thò cái thụt đứng lăng nhăng
Cái miệng rộng thế sao không đứng
Đứng cả ra ngoài ngắm gió trăng.
o0o
Đêm khuya gió lặng sóng yên
Lái kia có muốn ghé thuyền sang chơi!
Muốn sang bên ấy cho vui
Mắc đồn lính gác, khó xuôi được đò!
Sông kia ai cấm mà lo
Muốn sang thì nộp thuế đò rồi xuôi!
Không buôn không bán thì thôi
Qua đồn hết vốn còn xuôi nỗi gì
Anh đây buôn một bán nghìn,
Vốn dài lãi nhớn xá chi một đồn !
Khoe khoang chẳng ngượng cái mồm,
Gấp đôi chắc được nghìn đòi đâu ra !
Hay chăng mới cũ khác ra,
Em đây vẫn thấy một ra ba nghìn !
o0o
Con ơi con bú cho no
Hỡi chàng quân tử kia bò đi đâu?
Đêm khuya gà gáy o o
Anh không ngủ được, anh bò đi chơi!
Cháu ơi cháu bú cho no
Của cô cô giữ, ai bò mặc ai!
o0o
Vợ nằm thủ thỉ bên chồng:
Vai năm tấc rộng để làm chi
Suốt ngày ăn no chỉ ngủ khì
Anh ơi tỉnh dậy chiều em tý
Đi...
Chồng đang ngái ngủ không màng tới:
Suốt ngày bận bịu chuyện đề tài
Đau cả xương sườn mỏi cả vai
Chuyện ấy em ơi xin để lại
Mai...
Và tiếng cô vợ chì chiết:
Đã hẹn hôm nay lại ngày mai
Bỏ cả vợ con chỉ đề tài
Đã thế từ nay em cho biết
Bye...
Ông chồng tức quá đáp lời:
Nằm chung mới khó chịu làm sao
Mình muốn ngủ yên vợ cứ gào
Muốn sướng thì ông đây cho sướng
Nào...
o0o
Anh đi em bấm ngón tay
Anh về em bấm chỗ này chỗ kia.
Anh đi bát đũa cũng chia,
Anh về em dọn cả thìa lẫn môi.
Anh đi giường chiếu xẻ đôi,
Anh về giường trống... cả nơi anh nằm.
Anh đi giường chiếu lặng câm,
Anh về chúng nó reo ầm cả lên.
Anh đi đồi núi chẳng quên
Anh về anh lại đến bên gò đầm.
Anh đi cửa chốt tần ngần,
Anh về chúng nó rầm rầm mở ra.
Anh đi cà chửa ra cà,
Anh về bầu bí bò ra bò vào.
Anh đi cỏ mọc bờ ao,
Anh về... cá đớp cả phao lần mồi.